Bạn Tôi
Bạn và mình ít gặp nhau
Mà sao ấm áp bởi câu chân tình
Cùng nằm bệnh viện gần mình
Bệnh nhanh chóng khỏi vợ dinh về nhà
Thoảng nghe như ước mong xa
Tưởng như xưa đã gặp qua một thời
Thẳm trong ký ức xa vời
Nghe như thoáng một bóng người rất thân
Để lòng bịn rịn phân vân
Mỗi khi gặp lại người thân mời vào
Thế rồi dạ cứ nôn nao
Mong ngày gặp mặt để trao thơ tình
Chiều buông lòng vẫn đinh ninh
Phải duyên tiền kiếp chúng mình gặp nhau./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét