Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Những năm tháng không bao giờ quên (Tiếp theo)



Ngày trở về thăm trường

                                                                     Năm mươi năm học trường này

Bâng khâng nhớ lại các thầy và cô
Bây giờ tôi ở thủ đô
Về quê chẵng thấy trường mô hiện còn.

Ngày xưa trường lợp lá gòn
Tường phên vách nưá, học mòn thi đua
Xứng danh là đất hai vua
Học hành chăm chỉ không thua anh nào...

Ra đi xung trận ào ào
Đánh tan Mỹ Ngụy đi vào sử xanh
Hòa bình theo bước chân anh
Thi vào đại học, thành danh cuộc đời.

Làm quan tài chính một thời
Vẻ vang dòng họ, nhiều lời tặng khen
Năm mươi năm học trường này
Bâng khâng nhớ lại các thầy và cô.

Bạn bè đang ở thủ đô
Về ôn kỹ niệm trường tô huy hoàng./

Yêu 


Tình yêu có từ nơi đâu
Mà em ấp ủ bấy lâu trong lòng
Ước mong sớm lấy anh chồng
Sang năm sớm có cháu bồng bế chơi.
Dù đi xa khắp muôn nơi
Không sao quên được tình tôi ở làng
Lòng luôn gửi gắm cho chàng
Quê hương yêu dấu như vàng cầm tay.
Yêu rồi mới biết là say
Trái tim yêu dấu từ nay về già
Bây giờ đã trở thành bà
Vẫn mong trẻ lại để mà YÊU THƯƠNG./
xxx
Đố ai định nghĩa tình yêu
Trái tim rung động bao nhiêu lần rồi
Xa nhau cảm thấy bồi hồi
Như đứng đống lửa, như ngồi đống than
Gần nhau chia sẻ hỏi han
Xa nhau nước mắt ngập tràn bờ mi
Mong rằng người chớ có đi
Để em thương nhớ vân vi trong lòng./

                        Uống rượu ngắm hoa


Ngồi vui uống rượu ngắm hoa
Nhìn vầng trăng sáng ngân hà trên cao
Nhớ em nhặt những vì sao
Bay trong vũ trụ gói vào trong thơ.
Cất đi cho đến bao giờ
Gặp người tri kỹ trong mơ tặng nàng
Bỗng dưng một giọt trăng vàng
Rơi vào trong rượu uống càng thêm say.
Hoa cùng ta thức đêm nay
Dốc bầu tâm sự vui say cùng nàng./ 

                       Mừng sinh nhật Bác 


Tháng năm sinh nhật một người
Mà con không thấy nụ cười Bác đâu
Trải qua cuộc chiến dài lâu
Hao mòn sức khỏe lo âu trăm bề.
Cho nên Bác đã ra về
Theo cùng Các Mác cạnh kề tổ tiên
Bây giờ đất nước bình yên
Toàn dân no ấm vẫn tin theo Người.
Mới hay Bác vẫn tươi cười
Hành quân cùng với mọi người khắp nơi
Làm cho sông nước ngừng trôi
Xây thành đập lớn, điện ơi về nhà.
Để cho đất nước chan hòa
Thỏa lòng mong ước như là Bác khuyên./

                              Chim bồ câu


Chim bồ câu trắng nhà em
Quanh năm nhặt thóc để đem về nhà
Nuôi con chăm chỉ như là
Mẹ cha nuôi dưỡng cháu bà nhà ta./


  Năm năm làm kinh tế


Năm năm kinh tế thị trường
Ngày làm nhà nước, tìm đường bán mua
Hải Phòng đất rộng người thưa
Hàng nhiều quý hiếm lại chưa ai làm
Ti vi, tủ lạnh xếp hàng
Toàn là hàng Nhật, trình làng đón đưa
Bạn bè đi sớm về trưa
Hàng về tàu biển cứ đưa vào nhà
Thương trường ngay thẳng thật thà
Hàng đi tiền lại theo đà vươn lên
Hoa hồng lợi cả hai bên
Cùng nhau vui vẻ là trên bạn bè
Bán mua thỏa thuận trong hè
Lập đường tiêu thụ hàng về cho nhanh
Cuộc đời đẹp tựa bức tranh
Xây nhà to đẹp và nhanh đổi đời
Nhân đây tôi viết đôi lời
Ghi sâu nhớ lại một thời làm ăn./
Mùa xuân 1985

                            Vinh quy bái tổ


Vinh quy bái tổ ta về
Thắp hương kính vái mọi bề tổ tiên
Quê hương mang nặng tình duyên
Nuôi ta khôn lớn, chí chuyên học hành
Cho nên nhanh chóng trưởng thành
Xây nhà dựng nghiệp đất lành thăng long
Nuôi con khôn lớn cầu mong
Chăm ngoan học giỏi cho xong nghiệp đời
Vinh hoa phú quý sáng ngời
Xứng danh con cháu một đời giầu sang./

                                  Mẹ tôi 


Mẹ tôi đã phải ra đi
Tuổi già chín tám đến khi về trời
Bâng khâng tôi viết đôi lời
Kính mong siêu thoát cuộc đời cõi âm.
Con về thương nhớ âm thầm
Nhìn lên di ảnh ướt đầm bờ mi
Mẹ cười không nói được chi
Mong con mạnh khỏe để đi về làng./

                              Người đi và về


Người đi mang nửa hồn tôi
Người về mang cả cơm xôi vào lòng
Người đi luôn nhớ ông chồng
Người về thương nhớ lại bồng bế chơi.
Người đi xa khắp muôn nơi
Người về ấp ủ đời tôi tối ngày
Người đi chân đất bên này
Người về mang cả tâm đầy cho tôi.
Người đi vắng vẻ đơn côi
Người về vui vẻ khắp nơi trong nhà
Người đi tôi trở thành già
Người về phấn khởi như là thanh xuân.
Người đi bao nỗi gian truân
Người về hạnh phúc ái ân tuổi già
Người đi xin chớ la cà
Người về tình cảm mặn mà hơn xưa.
Người đi ai đón đong đưa
Người về con cháu sớm trưa đầy nhà
Người đi đói khổ dưa cà
Người về no đủ tâm đà cảnh tiên./

                           Thời sinh viên

Tại sao để gió cuốn đi
Tuổi xuân phơi phới lại khi với đời
Gió đi để lại lời mời…
Hôm nay sinh nhật hết thời sinh viên???
Mùa hè 1979

                                 Làng Tôi

Bôn ba khắp chốn phương trời
Quê hương yêu dấu một thời tuổi thơ
Làng ơi có tự bao giờ
Hàng tre xanh mát đứng chờ sớm chiều
Sân trường mộc mạc thân yêu
Cây đa giếng nước cánh diều thiết tha
Dòng sông mang nặng phù sa
Lúa ngô tươi tốt reo ca ngày mùa
Lắng nghe kéo kẹt võng đưa
Lời ru trầm bổng buổi trưa thiết tha
Chiều về tắm mát ao ta
Hương sen thơm mát phồn hoa đâu bằng
Khuya về sáng tỏ ánh trăng
Mùi rơm rạ suốt năm canh ngọt ngào
Tháng năm nỗi nhớ còn cào
Bao nhiêu kỹ niệm lắng vào lòng sâu
Tuổi thơ trôi nổi qua mau
Về quê tìm lại sắc màu hồng tươi
Làng ơi nỗi nhớ khôn nguôi
Trong mơ luôn thấy làng tôi huy hoàng./

                                  Xa làng 

Tôi xa làng đã bao lâu
Hương cau hoa bưởi, lắng sâu trong mình
Ánh trăng sáng tỏ sân đình
Hơi người còn lại, bóng hình xa nhau./
Mùa hè đầu tin xa làng 1969

                               Cho lòng


Đường về chốn ấy hoàng hôn
Ngắn dài khoan nhặt biết còn là bao
Chiều thu lá dụng lao sao
Mây đưa gió dắt lối vào thiên thai
Tìm đâu một chút hương nhài
Ướp vào đêm nhớ thơ ai thơm lừng
Muộn màng ngày tháng không ngừng
Cho lòng một chút tưng bừng như xưa./

                      Đầu xuân đưa mẹ lên chùa


Đầu xuân đưa mẹ lên chùa
Hàng cây xanh tốt nắng vừa trổ hoa
Bao năm kiếm sống đường xa
Thầm mong chùa ngát hương hoa dâng đời.
Đạo văn gìn giữ ai ơi
Phúc linh đã có từ thời xưa xa
Tu tâm cầu phúc mẹ ta
Khơi nguồn hướng thiện cho nhà bình an
Một thời mưa gió phủ phàng
Tiếng chuông vẵng vọng vượt ngàn bể dâu
Ru người thức trắng đêm thâu
Phật bà đứng đó bạc mầu tao nhân
Vào chùa lễ mẹ đầu xuân
Nghe trong tiếng gió cố nhân vọng vàng
Quê hương giữ lấy hồn làng
Nến hương cầu khẩn, mẹ càng siêu nhanh./

                                   Mẹ tôi


Mẹ tôi khép lại vòng đời
Trở về cát bụi giữa trời mênh mang
Thương người bao nổi đa đoan
Cuộc đời vất vả còn oan rối bời
Gánh chiều nghiêng ngã đường đời
Lo con đầy đặn dẫu vơi phần mình
Một thời vất vả mưu sinh
Nhưng đời mẹ trọng chữ tình khôn nguôi
Quanh năm tất tả ngược xuôi
Trăm công mẹ vẫn cùng tôi xoay vần
Đi gần trăm bước mùa xuân
Đến nay gió hút lên trời
Hương linh một cõi xa vời huyền không
Vai gầy thân nhẹ lưng còng
Quy tiên mẹ bước trong lòng nhẹ ru
Hương thơm viếng mẹ thiên thu
Cầu mong mẹ ở tiên du niết bàn./

                              Cây vải làng ta


Bao năm chung sống với làng
Ghi nhiều kỹ niệm rộn ràng tuổi thơ
Bây giờ chỉ thấy trong mơ
Tháng năm vải chín còn trơ đất lành./

                                Thăm đồng đội


Bây giờ trời đã thu rồi
Đường xao xác lá thoáng lời thơ ru
Về thăm đồng đội mùa thu
Quê hương ngày ấy bạn đu qua cầu
Tôi về học tập đi đầu
Ước mơ xây dựng xanh mầu quê hương
Bạn là thầy giáo thân thương
Thắp niềm tin sáng mái trường, tuổi hoa.
Mắt cay vương mái tóc xòa
Thương bao đồng đội đi xa không về
Bạn tôi cùng ở một quê
Nhớ ngày đi lính đã thề bên nhau
Thời gian nhuộm bạc mái đầu
Mà tình bạn vẫn nhớ nhau như là…
Dù cho mưa nắng nhạt nhòa
Với tôi đồng đội mãi là thân thương./

  Thăm viếng anh    

Dâng lên một nén tâm hương
Nghiêng mình tôi khấn khói vương nghẹn buồn
Nỗi đau úa cả hoàng hôn
Bao năm lòng vẫn bồn chồn xót xa
Bâng khâng giữa nghĩa trang nhà
Mình tôi khấn vái hương hoa bồi hồi
Gió bay tóc bạc rối bời
Nhớ anh qua lối cuộc đời đi xa
Chiều về nghe tiếng chuông xa
Lời ru của gió rụng già lá rơi
Suối vàng anh có thảnh thơi
Lắng nghe tôi nói lời thơ tình người./

                Xa phố Ngọc Lặc thân yêu


Mai xa phố núi em rồi
Anh về khép lại một thời mộng mơ
Ước đời là một bài thơ
Để tình phố núi bao giờ cũng xanh
Núi đồi gió thổi vòng quanh
Tiếng chim ca hát ngọt lành thân thương
Nay xa bịn rịn vấn vương
Nhớ em nhới cả con đường mình qua
Hương rừng chim hót ngân nga
Chiều tà phố núi khói là là bay
Rượu nhà uống cạn đêm nay
Thầm mong còn có những ngày gặp nhau./

                               Cuộc đời tôi


Sinh ra năm tuổi con TRÂU
Gian nan vất vả dài lâu cũng thành
Chắt chiu con chữ để dành
Mai sau không lớn tìm ngành làm ăn.

Nước nhà gặp cảnh khó khăn
Mỹ quân xâm lược, ngụy ngăn chiến hào
Thanh niên ra trận ào ào
Bút nghiên xếp lại, tôi vào chiến binh.
Cuộc đời chiến đấu trường chinh
Đánh cho Mỹ cút, Ngụy kinh đầu hàng
Quê hương vẫy gọi về làng
Làm ăn kinh tế, cùng nàng xe duyên.

Lắng nghe anh chị lời khuyên
Học hành chăm chỉ, trường chuyên nên người
Thủ đô tươi đẹp hoa cười
Quyết tâm phấn đấu theo mười anh em.

Tình duyên theo những cánh tem
Quy chung tất yếu cùng em xây đời
Anh đi công tác xa vời
Mình em ở lại một thời nuôi con.

Bảy năm chung sống vàng son
Sinh ba con nhỏ lon ton trong nhà
Gái ngoan chăm chỉ thay bà
Học sinh tiên tiến theo đà vươn lên.

Bao năm chung sống làng bên
Vợ con hạnh phúc ở trên đất vàng
Thủ đô tươi đẹp vô vàn
Quyết tâm phấn đấu cho đàn con thơ.

Mai sau đến tuổi thành tài
Ba con đại học, hình hài nhân văn
Không còn trong cảnh khó khăn
Gia đình hạnh phúc, càng tăng tuổi đời.

Về Bộ, công tác lâu rồi
Quản chi kinh tế, ghế ngồi hơi cao
Nghĩ mình cống hiến công lao
Đảng trao huy hiệu biết bao vui mừng.


Đi đây đi đó không ngừng
Làm ăn kinh tế tưng bừng như hoa
Đổi đời, nhưng sống không xa
Bà con hàng xóm cùng ta uống trà.

Sống vui sức khỏe chan hòa
Anh em sum họp thế là vui hơn
Đường đời không sợ gì trơn
Gia đình hạnh phúc, nhớ ơn Bác Hồ.

Ra tay xây dựng cơ đồ
Cuộc đời sung xướng tha hồ vui chơi
Đi đây đi đó muôn nơi
Hội thơ cùng bạn cho vơi tuổi già.

Nhớ xưa, cơm hẩm với cà
Nhà thưa vách đất, ông bà đông con
Vào rừng kiếm củi lon ton
Làm sao sống được bon chen với đời.

Học sinh ngoan ngoãn nghe lời
Học hành chăm chỉ ắt thời làm quan
Làm trai phải biết lo toan
Hòa bình hạnh phúc, đa đoan với đời.

Về hưu tôi viết đôi lời
Ghi trong lịch sử cuộc đời của tôi
Ra đi chiến đấu bao nơi
Xây nên hạnh phúc, ở chơi đất NGƯỜI./

                                Về hưu

Về hưu phấn đấu không ngừng
Văn thơ cùng bạn tưng bừng hát ca
Để cho đời đẹp như hoa
Sống vui, hạnh phúc là ta thọ nhiều./

Nguyên tiêu nhớ Bác 

 

Xuân về lấp lánh làng quê
Nguyên Tiêu tiếng Bác vọng về xa xưa
Hoa đua thơm ngát bóng dừa
Gió vờn nắng mới đung đưa vườn xoài
Nghe hồn sông núi ngày mai
Người đang ngồi viết một bài thơ xuân
Trăng theo sông suối vang ngân
Bài ca giữ nước tiến quân trên đường
Lời thơ sức mạnh phi thường
Chín năm làm một Điện Biên sử vàng
Việt Nam sức mạnh tiềm tàng
Năm châu bốn biển lại càng biết Ông*./
(Ông là Hồ Chí Minh)

Nhớ lời thơ Bác

Xuân về nhớ lại thơ xưa
Lắng nghe tiếng Bác đọc trưa ngày nào
Thương dân yêu nước ngọt ngào
Lòng dân ý Đảng khắc vào non sông
Mọi người nhớ Bác gắng công
Ươm cây xanh tốt, vun trồng tương lai
Con đường phía trước còn dài
Khó khăn gian khổ miệt mài đắp xây./
Mùa Xuân 1989

Tìm đâu còn có ao làng

Ao làng có tự bao giờ
Tuổi thơ bơi lội sang bờ đâu quên
Chuồn chuồn bay đậu búp sen
Ễnh ương hát khúc sấm rền khi mưa
Ngược về chuyện của ngày xưa
Lưng trâu lặn lội sáng trưa đi cày
Mặt ao nghiêng ngả đám mây
Đêm đêm ngắm bóng trăng gầy bên em 
Tìm đâu liễu đứng bờ xem
Còn đâu màu tím lấm lem cánh bèo
Tìm đâu ao nước trong veo
Ngược về ký ức lần theo ao làng./

Chè Hoa ngâu


Bạn ta đang ở nơi đâu
Gửi nhau một chú hoa ngâu làm quà
Hoa thơm ướp với cánh trà
Cho ta thêm vị đậm đà quê hương.
Cuộc đời bươn trãi bao phương
Uống ly trà thấy bóng gương bạn mình
Hoa ngâu nhỏ cánh xinh xinh
Cho nhau gửi cả chút tình quê hương./

Tìm về cái thuổ xa xôi


Quê nghèo nay đã đổi thay 
Vần thơ lục bát đắm say đất trời 
Quê hương xao xuyến bồi hồi 
Qua cầu nhung nhớ bao lời nỉ non 
Tìm về má phấn môi son 
Ngày xuân xưa ấy vẫn còn trong mơ 
Sân đình lá rụng vu vơ 
Lời thương câu nhớ đợi chờ khát khao! 
Tình quê hoa trái ngọt ngào 
Lúa chiêm con gái nón chao má hồng 
Ước gì thơm trái vải bồng
Tình duyên còn lại mênh mông tình đời 
Tìm về cái thuở xa xôi 
Lời ru của mẹ trong lời Nước non
Bây giờ em chẳng còn son 
 Gia đình hạnh phúc cháu con nên người./

Tặng cháu Hồng Minh

 

Hồng Minh cháu ngoại của ông
Chăm ngoan học giỏi lại không chơi bời
Tuổi thơ đã biết nghe lời
Mẹ cha dạy bảo đồng thời biết thương
Em còn nhỏ tuổi hay ương
Thích đồ chơi chị thường nhường cho em
Bao nhiêu thứ đẹp bày xem
Cho em tất cả như đem cho quà
Lại còn yêu quý ông bà
Tay bưng chén nước pha trà mời ông
Thế là bà quý ông mong
Cháu nhanh thành đạt ở trong nước nhà./
Tháng 8 năm 2014

Nhớ quê

Nhớ quê tôi lại thăm quê
Tắm dòng sông nước, dạo đê ven làng
Mong về lễ hội với nàng
Ghé thăm đồng nội lại sang xóm chùa 
Nhớ chiều kẽo kẹt võng đưa
Phơi rơm nắng hạ, gội mưa thỏa lòng 
Trong vườn cảnh đón gió đồng 
Quê tôi sống giữa mênh mông đất trời 
Nay thì đã khác xa rồi 
Nhà thêm ngói mới, sáng ngời đường quê
Ngược xuôi xe cộ đi về
Xập xình tiếng nhạc làm mê mẫn hồn 
Tôi vào cuối xóm đầu thôn
Tìm người quê cũ là Tôn hãy còn 
Bâng khuâng tôi dạo trên cồn 
Niềm vui mới với nỗi buồn chiều quê
Chỉ lo mai mốt tôi về
Cây đa giếng nước đình quê không còn./

                                 Muôn sự …


Ngẫm hay muôn sự tại trời
Làm ra quy luật cuộc đời hôm nay…
Bắt dân ta phải đi cày
Cùng công nhân phải làm ngày làm đêm
Những ai chịu khó làm thêm
Cho no cuộc sống ấm êm trong nhà
Thăm nhau thì phải có quà
Sống chung hạnh phúc phải là kết hôn
Muốn con ngoan giỏi trí khôn
Cho con đi học cám ơn ông thầy./
Mùa Hè 2000

                          Tháng năm nhớ Bác

Tháng năm trãi ánh nắng vàng
Hoa sen đua nở dịu dàng tỏa hương
Bác Hồ là một tấm gương
Thanh tao liêm khiết yêu thương mọi người 
Bôn ba từng trải bao nơi
Tìm đường cứu nước xứ người gian truân 
Không màng danh lợi cá nhân 
Hy sinh tất cả vì dân trọn đời 
Tháng năm sinh nhật của Người
Toàn dân nhớ mãi những lời Bác khuyên
Núi sông biển đảo chủ quyền 
Kế thừa truyền thống không quên giữ gìn 
Mọi người chung một niềm tin
Dựng xây đất nước tầm nhìn đi ra
Bác nay tuy đã đi xa
Cháu con luôn nhớ cha già kính yêu ./

                              Sống là vui...


Sống là vui với cộng đồng
Sống là hạnh phúc vợ chồng cùng con
Sống như lúc trẻ còn son...
Sống cho mạnh khỏe vui hơn trong nhà
Sống vui chỉ với một bà
Sống xa nghiện hút, mới là sống lâu
Sống không giận dữ đau đầu
Sống vui hòa thuận mới lâu bạn bè
Sống không say rượi lè nhè...
Sống vui ca hát theo bè với nhau
Sống là chân thật trước sau
Sống không giận dỗi cho đau cõi lòng
Sống là vui với một chồng
Sống vui hạnh phúc má hồng không phai
Sống không như ánh sao mai
Sống như nhật nguyệt không sai tý nào
Sống chung hội nhập phong trào
Sống vui ca hát như vào văn công
Sống là tôn trọng quý ông
Sống cho vui vẻ mà không xa nhà
Sống vui với các bạn già
Sống chung chia sẻ chén trà con con...
Sống vui với cảnh nước non
Sống vui lý tưởng sắt son cờ đào
Sống vui sức khỏe dồi dào
Sống vui kinh tế thế nào không lo
Sống vui chia sẻ đi cho
Sống vui cùng Bạn ấm no không lười
Sống vui khi gặp là cười...
Sống vui đoàn kết với người xung quanh./

                                 Giỗ Ông Nội


Biết bao năm tháng chờ mong
Xem đàn cháu nhỏ long tong thế nào
Nhớ khi tóc để chỏm đào
Hăng say học tập, phong trào thi đua
Thời gian nhàn rỗi bắt cua
Chăn trâu cắt cỏ sớm trưa giúp nhà
Lại còn chăm sóc ông già
Cơm ngon canh ngọt, thật là đáng khen
Làm nhiều da sạm màu đen
Nhưng mà khỏe mạnh, không hen tý nào
Lớn lên theo bước phong trào
Tham gia bộ đội, đi vào miền Nam
Băng rừng vượt suối sông Lam
Khe Sanh Quảng Trị, âm vang một thời
Hòa bình ta lại xây đời
Làm sao xứng đáng như lời Ông đây
Vào đời thì phải dựng xây
Muốn nên cơ nghiệp, trồng cây, trồng người
Làm ăn không được chây lười
Học hành thi cử, điểm mười trong tay
Làm cho cuộc sống đổi thay
Nhà cao vườn rộng, xe camry đi về
Cùng đàn con cháu đề huề
Mâm cơm đoàn kết, ngày về giỗ Ông
Thế là thỏa ước chờ mong
Cùng đàn cháu nhỏ chào Ông về trời./


                                Quê vợ …

Sơn Đồng quê vợ của tôi
Có nghề đục tượng sánh đôi nước tàu
Tượng to tượng nhỏ sơn màu
Y chang như thật Phật cầu uy nghi
Lại còn câu đối hoành phi
Bàn thờ các loại cùng đi mọi nhà
Tuổi thơ cho chí ông già
Trăm công nghìn việc thật là hăng say
Làm cho làng xóm hôm nay
Chùa chiền phát triển ở ngay các làng
Phục hưng lại các ngai vàng
Triều đại phong kiến, bảo tàng dân gian
Trải qua năm tháng thời gian
Nắng mưa thay đổi làm tan nát rồi
Chùa chiền bị mất một hồi
Là do xã hội hơi tồi của ta
Phá đi làm xưởng nhà ga
Xây trường mẫu giáo dân ta mất chùa
Đất đai lấn chiếm xây bừa
Nhà cao vườn rộng cho vừa lòng quan
Thế là có tội tham gian
Phải đem xét sử trước dân đồng bào
Dấy lên một cuộc phong trào
Đấu tranh sử bắn kẻ nào làm hư
Bây giờ khôi phục nhà Sư
Xây nhà tạc tượng công tư cùng làm
Tượng vàng bia đá bảo tàng
Chung tay xây dựng lại càng đẹp hơn./

                                   Về hưu


Biết bao năm tháng trôi qua
Mưu sinh cuộc sống đời ra thế này
Ngày xưa ta phải đi cày
Làm thuê cuốc mướn cho đầy thóc ăn
Cuộc đời bao lúc khó khăn
Gian nan vất vả mới hăng làm nhiều
Hăng say học tập sớm chiều
Thi vào đại học là điều ước mong
Để cho đời khỏi long đong
Tháng ba ngày tám mà không lo gì
Tiến lên công chức từng kỳ
Xây nhà hạnh phúc bền bì lên cao
Cuộc đời ngắn ngủi biết bao
Mới ngày nào trẻ nay sao đã già
Sống chung cùng với một bà
Cùng đàn cháu nhỏ thật là đông vui./

                                Cuộc đời

Cuộc đời nhiều lúc đổi thay
Muốn nên cơ nghiệp thì say học hành
Mai sau nên mới trưởng thành
Là anh cán bộ trong ngành tương lai
Làm nhiều đôi lúc có sai
Quyết tâm khắc phục không ai nói gì
Làm ăn đừng quá suy bì
Ai hơn ai kém cho gì mặc ai
Đầu tư đúng lúc không sai
Đem về thắng lợi là ai cũng mừng
Làm ăn xin chớ lừng khừng
Thời gian quyết định cho từng khoản mua
Kinh doanh lời lãi không thua
Làm nhiều tiền bạc để mua xe nhà
Mai sau đến tuổi nghĩ già
Có nhà có của để mà dưỡng sinh
Trời cao đất rộng văn minh
Không ai tránh khỏi vòng sinh cuộc đời./

                        Mừng thọ Bác 70 tuổi

Bác như cha ruột trong nhà
Bách niên giai lão thật là khanh ninh
Trường kỳ mà vẫn thông minh
Để cho con cháu mừng sinh nhật người./

                           Mừng thọ Mẹ

Chín lăm năm tuổi đã già
Công to việc lớn trong nhà đảm đang
Mừng bà Quý tỵ xuân sang
Gia đình tổ chức khang trang cho bà
Vui cùng con cháu trong nhà
Bữa cơm đoàn kết mừng bà sống lâu./

                                    Về hưu


Về hưu ý chí không hưu
Giúp cho con cháu luân lưu trong nhà
Tuy rằng tuổi đã hơi già
Kinh qua cuộc sống thật là đáng khen
Làm ăn đừng quá bon chen
Kính trên nhường dưới mới nên cơ đồ
Ai ơi ! xin chớ mơ hồ
Làm ăn kinh tế hồ đồ đi tong
Kiểm tra thiết kế thi công
Cân đo đong đếm thì không lỗ nào
Đừng làm theo lối phong trào
Theo dây đút lót đi vào nhà lao
Làm ăn mà chẵng sát sao
Kinh doanh thua lỗ biết bao nhiêu tiền
Lòng luôn mang nặng ưu phiền
Sức người xuống dốc đi liền nhà ma
Đâu còn tình nghĩa chúng ta
Chỉ vì tiền bạc mà xa cõi lòng
Làm trai xúng đáng ông chồng
Làm nên cơ nghiệp nhà hồng xe hơi
Về hưu rãnh rổi đi chơi
Hàn huyên cùng bạn những nơi huy hoàng./

                               Sinh nhật cháu


Hôm nay sinh nhật cháu tôi
Gia đình làm lễ thôi nôi cháu BÌNH
Chúc cho cháu của chúng mình
Hay ăn chóng lớn như hình bóng cha
Hồng hào trên khắp là da
Cháu ngoan mạnh khỏe là ta vui lòng./


                                  Về hưu


Sáu mươi tuổi vẫn chưa già
So chung mới chỉ như là ông anh
Trải qua năm tháng trời xanh
Mưu sinh cuộc sống đấu tranh với đời
Là quan thì vẫn còn mời
Hết quan ngồi uống bia hời ven sông
Bây giờ được gọi bằng ông
Cùng đàn cháu nhỏ mà không làm gì
Vui chung tiếng hát cầm kỳ
Hàn huyên kể chuyện những gì tuổi thơ
Cuộc đời như một giấc mơ
Ai không còn nhớ quê chơ sinh thành
Tuổi thơ chăm chỉ học hành
Thức khuya dậy sớm để dành tương lai
Núi cao biển rộng ban mai
Cuộc đời từng trãi hai vai vững vàng
Nhà cao vườn rộng đàng hoàng
Con ngoan học giỏi họ hàng đông vui./

                                 Tặng em

Môi em chúm chím đỏ hồng
Yêu thương cháy bỏng trong lòng đã lâu
Mong rằng em nói một câu
Để anh mang tặng nhà lầu, xe hơi./

                           Ngắm cảnh cá ăn


Hàng ngày cho cá ăn chơi
Tung tăng bơi lội ở nơi tủ này
Cá đen đôi mắt to đầy
Cá vàng óng ánh cùng bầy tranh ăn
Cuộc đời nhiều lúc khó khăn
Trước kia hai bữa cho ăn hàng ngày
Nay còn một bữa thìa này
Cá ăn vui vẻ lượn ngày lượn đêm
Không cần phải thức ăn thêm
Cá vui đua lượn làm êm lòng người./

                                  Chữ Tâm


Chữ tâm tôi để trên đầu
Gian nan chiến đấu mặc giầu hy sinh
Lúc còn là cậu học sinh
Hăng say học tập chứng minh có tài
Lớn lên học chữ nước ngoài
Đi đây đi đó một vài Á, Âu..
Cuộc đời cũng phải tính sâu
Làm sao kiếm được tiền đâu xây nhà
Đầu tư đúng lúc không xa
Theo cùng chứng khoán là ta nên người
Chữ TÂM kia mới bằng mười
Chí ta khôn lớn như người hôm nay./


Hãy cho

Hãy cho nhau những nụ cười
Hãy cho nhau tình người niềm vui
Hãy cho nhau trọn ngọt bùi
Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương./

                                  Tâm sự...

Tiền cho con gái học hành
Tiền cho cháu nhỏ để dành tương lai
Tiền cho con út là trai
Mua xe công tác là sai hỡi bà...
Tôi nay uống nước pha trà
Cùng vui chúng bạn cùng là làm thơ
Cuộc đời vui vẻ như mơ
Làm sao bà cứ thẩn thơ nghi hoài
Rằng: Ông đem của cho ngoài
Cho con cho cháu cho vài người thân
Đi nhiều có lúc đau chân
Đau tay đau mắt đau thân khi già
Đi đâu cũng có gói quà
Làm ông sang trọng thế mà quên tôi
Lòng ông bạc bẻo như vôi
Thấy tôi già cả ông thôi cho tiền
Làm sao tôi tới chùa chiền
Thắp hương kính vái cho liền âm dương
Khi còn tuổi trẻ thì thương
Đến khi già cả ẩm ương lắm lời
Tôi khuyên bà biết thế thời
Thiên đàng xa lắm người đời chớ mong...
Để cho thân khỏi long đong
Sống cho thanh thản cùng ông với bà
Bây giờ sum họp một nhà
Cùng đàn cháu nhỏ thật là đông vui./

Trưa hè
Ven hồ nắng tắm cây đa
Trưa hè về tắm ao ta ven làng
Cùng vui tâm sự với nàng
                Thân nhau mời chén nước vàng chè xanh./                 

                               Tâm sự về hưu  

                      Về hưu lương ít tiêu nhiều

Đi đây đi đó là điều khó khăn
Hàng ngày phải có thức ăn
Làm sao cho trọn thiện căn ở đời
Nhân đây tôi viết đôi lời
Cùng vui chia sẻ đồng thời giúp nhau
Cuộc đời ai biết về sau
Thời nay kinh tế theo nhau thoái trào
Làm ăn mà cứ ào ào
Không suy cho kỹ đi vào nhà lao
Cuộc đời trong sạch thanh cao
Lấy đâu tiền của để bao mọi người
Bây giờ sức yếu lại lười
Làm sao kiếm được như mười năm xưa
Cuộc đời giải nắng dầm mưa
Quy chung tất yếu từ xưa đến giờ
Đừng nên ỷ lại chông chờ
Con xây nhà cửa ở nhờ cùng ăn
Cuộc đời gặp lúc khó khăn
Cùng nhau chia xẻ miếng ăn hàng ngày
Không nên uống rượu thật say
Không nên cay cú mà hay làm liều
Để cho cuộc sống tiêu điều
Nhà tan cửa nát còn chiều được ai
Nghĩ xem là đúng hay sai
Làm nên cơ nghiệp ai ai cũng mừng
Về hưu lương ít thì dừng
Ăn tiêu tiết kiệm cho từng khoản chi./


                            Quê hương tôi


Đường làng Phúc Thượng đẹp sao
Hàng cây bóng mát bên ao trưa hè
Cây đa lá kết thành bè
Vươn cao thẳng đứng như chè mới lên
Ve ngân gọi bạn như rên
Hỡi ai còn nhớ ở bên hồ này
Hàng trăm cây vải sum vầy
Cam Chanh Bưởi Ổi cho đầy quả ăn
Giúp người trong lúc khó khăn
Tháng ba ngày tám có ăn no lòng
Bây giờ cần có đất trồng
Cây to chặt hết xen lồng ngô khoai
Hồ sâu đắp đập tương lai
Mỗi năm hai vụ lúa sai chín vàng
Quê hương tươi đẹp xóm làng
Đường bê tông hóa lại càng sạch hơn
Trời mưa không sợ đường trơn
Trẻ em chăm học lơn tơn đi về
Tương lai hạnh phúc tràn trề
Cuộc đời no đủ mọi bề ấm no
Không còn ăn củ bo bo
Quê hương đổi mới nhà to mạnh giầu./

Cây đa

Cây đa giếng nước sân đình
Quê hương yêu dấu trong mình tuổi thơ
Cuộc đời như những giấc mơ
Lúc đầu nho nhỏ sau cơ vững vàng
Ai ơi xin chớ mơ màng
Mà va phải đá mà quàng phải dây
Vào đời thì phải dựng xây
Muốn nên cơ nghiệp trồng cây trồng người
Siêng năng chăm chỉ không lười
Học hành đỗ đạt điểm mười trong tay
Đi làm thì phải hăng say
Xây nên cơ nghiệp mới hay cuộc đời
Nhân đây tôi viết mấy lời
Xa xôi vẫn nhớ một thời quê hương
Bà con hàng xóm thân thương
Giúp nhau chia sẻ ấm hương nước chè
Chuyện vui dưới ánh nắng hè
Cây đa bóng mát bạn bè hàn huyên…/

                            Cây Vải làng tôi

Ven hồ đối diện làng tôi
Hàng trăm cây vải sinh sôi một màu
Xa quê vẫn nhớ như làu
Chăn trâu cắt cỏ cùng nhau chơi bời
Tuổi thơ tươi đẹp một thời
Thi đua học tập như lời Bác khuyên
Lòng còn mang nặng tình duyên
Bà con hàng xóm hàn huyên trưa hè
Thân nhau mời chén nước chè
Cùng nhau chia sẻ bạn bè với nhau
Trước kia sân trước vườn sau
Bao nhiêu cây vải chín mau đến mùa
Ve kêu gọi bạn sân chùa
Học sinh nghỉ học nô đùa vui chơi
Xin mời em đến làng tôi
Thưởng thơm hương vải trên môi thế nào./

                                                                                                                    Đêm ấy …


Đưa em đến tận cửa nhà
Chia tay cùng với món quà trên môi
Tình yêu đến với đời tôi
Nhớ đêm lịch sử, xa xôi yêu nàng./

                                  Môi em

 
Môi hồng em chúm chím cười
Yêu thương cháy bỏng, trong người anh say
Muôn màu vũ trụ, ngừng quay
Đôi ta quấn quyết vòng tay vào đời./

                                 Cười lên


Lườm to hay tủm tỉm cười
Làm sao cho đúng với người sống đây
Kẻ thù thì chớ có giây
Chỉ lườm khinh bỉ cho cây héo dần
Bà con hàng xóm chuyên cần
Cười to chia sẻ bí bần cùng chung
Bạn bè thân thiết bao dung
Cười vui sung xướng cho cung gặp cầu
Với em chung thủy trong lầu
Chỉ nhìn cười nhẹ lướt đầu trên môi
Em thương đến với đời tôi
Cười lên hạnh phúc khắp nơi cuộc đời
Nhân đây tôi viết mấy lời
Cười lên sung xướng ai thời bỏ qua
Để cho cuộc sống khỏi xa
Sống chung đoàn kết chúng ta hòa bình./

                       Nhớ người thương!

Bao năm xa cách quê hương
Bâng khuâng nhớ lại người thương lấy chồng
Tiếc thay duyên phận má hồng
Gần nhau mà chẳng được bồng bế chơi
Anh đi công tác bao nơi
Không sao quên được em tôi ở làng
Ước gì anh lấy được nàng...
Quê hương yêu dấu như vàng cầm tay
Rượu nào anh uống chẳng cay
Rượu tình mà uống thì say suốt đời...
Đầu xuân anh viết mấy lời
Xem em còn nhớ một thời ngày xưa...
Tung tăng đi học sớm trưa
Làm nhiều điều tốt vẫn chưa vừa lòng
Tình duyên sao cứ quay vòng
Xăn xăm băng lối làm chồng người yêu
Má hồng em lại hơi kiêu
Làm anh luống cuống biết chiêu nào chiều
Anh đà khuyên giãi bao điều
Mà em vẫn muốn cánh diều bay cao
Gió to giây đứt xuống ao
Ướt như chuột lột thì sao hỡi mình
Thương em anh nói chân tình
Hai ta chung sống như hình bên nhau
Cuộc đời ai biết về sau
Chiến tranh thắng lợi anh mau về làng
Ngờ đâu từ ấy xa nàng…
Anh đi giải phóng các làng miền Nam
Băng qua rừng núi sông Lam
Khe Sanh Quản Trị âm vang một thời
Xa quê anh vẫn nhớ lời...
Đinh ninh trong dạ trọn đời về sau
Thế mà em chẳng chờ nhau
Lấy chồng thiên hạ cho đau lòng chờ...
Anh đi học tập từng giờ
Học Anh ngoại ngữ phất cờ tương lai...
Trời cao biển rộng ban mai
Cuộc đời từng trãi hai vai vững vàng
Thủ đô tươi đẹp huy hoàng
Xây nhà hạnh phúc lại càng nhớ em.../

                        Xuân về nhớ cha


Cha đi đã mấy xuân rồi
Con nhìn trên ảnh, bồi hồi nhớ cha
Tết này sum họp cả nhà
Bánh chưng hoa quả cơm gà đón cha
Chén trà chai rượi cành hoa
Mũ ô quần áo gửi cha lòng thành
Cha đi nhà của vắng tanh
Thương cha con cứ loanh quanh ra vào
Huệ thơm cùng với cành đào
Hoa cau nở rộ đón chào xuân sang
Bóng cha theo khói nén nhang
Con xin gửi chút tiền vàng tầu xe
Để cha trang trải đi về
Cùng nhà đón tết tràn trề niềm vui…/

Đạo làm con

Đời người nhớ đạo làm con
Hiếu cha thương mẹ lòng son với chồng
Kính trên thuận dưới vừa lòng
Thương yêu đùm bọc cho hồng nếp gia
Thủy trung tình nghĩa đôi ta
Luân thường đạo lý ông cha dạy truyền
Lòng con mang nặng lời nguyền
Ngàn thu tạc dạ: Uy quyền ông cha./

                      Mừng thọ Mẹ tuổi 90


Canh thìn tuổi mẹ chín mươi
Vẫn đôi mắt sáng, dáng người thẳng ngay
Hàm răng đen bóng còn đầy
Bã trầu vẫn đỏ tối ngày sáng đêm
Cháu con chắt chút bên thềm
Trang Kiều vẫn nhẩm tự têm miếng trầu
Vẫn rôm rả chuyện nông sâu
Lần từng tràng hạt hát câu ca trù
Vẫn than vãn vụng đường tu
Chín mươi mà đã trăng lu cuối trời
Tình thương mẹ để cho đời
Các con ghi nhớ những lời mẹ khuyên./

                                                      Mẹ tôi

 

Lưng còng gánh nặng thời gian
Da nhăn sám nắng mưa chan cuộc đời
Miếng trầu thắm đỏ đôi môi
Răng đen hạt giẻ vui cười cháu con./

                               Cuộc đời


Không ai chọn được mẹ cha
Là người sinh hạ ra ta và mình
Sống vui trong một gia đình
Làm sao hạnh phúc chung tình thương nhau./

                                   Mẹ tôi


Mẹ tôi tuổi chín nhăm rồi
Liêu xiêu bóng mẹ da mồi tóc sương
Đàn con năm đứa vuông tròn
Trứng gà trứng vịt sàn sàn như nhau
Khi ruộng cạn, lúc đồng sâu
Con tôm, con tép quả bầu củ khoai
Chắt chiu những tháng năm dài
Nuôi đàn con lớn thành người hôm nay
Bây giờ vật chất đủ đầy
Thì răng mẹ rụng thân gầy hắt hiu
Mong sao mẹ sống thật lâu
Để con báo đáp công lao mẹ hiền./


 Đường đời

Đường đời đi thật là dài
Gập ghềnh sỏi đá chông gai là thường
Xe qua vất vả đường trường
Cùng ta đi đến cuối đường mới thôi !
Bỗng nhiên săm rách sì hơi
Hành trình trục trặc lôi thôi giữa chừng.
Đôi ta sóng gió hòa chung
Khó khăn gian khổ ta cùng vượt qua.
Thương người xe chạy đường xa
Cùng nhau yêu quý mới là vợ ngoan
Kíp người trong cảnh đa đoan
Làm sao hạnh phúc cao sang suốt đời./

Khóc cha

Âm dương cách biệt rẽ đôi đường
Nỗi nhớ sầu thương mãi vấn vương
Nửa đời tóc bạc sương khói lạnh
Bóng dáng hình Cha phảng phất hương .

Một đóa hoa lòng một nén hương
Khóc Cha con viết vận thơ đường
Theo đường mực chảy tuôn dòng lệ
Lả chả hai hàng mấy khúc chương ./

Thơ  tôi

Thơ tôi viết giữa chợ đời
Nuôi con ăn học, qua thời khó khăn.
Chiều vàng nắng nhạt lăn tăn
Ngắm nhìn mây trắng băn khoăn nỗi lòng.
Ngoài trời sắp trở sang đông
Cho con thêm áo, cho hồng nếp xuân.
Tuổi người ngày cũng xa gần
Hoa rồi cũng héo theo lần gió bay
Cho tôi một buổi xuân nay
Ấm lòng người mẹ vui bày con thơ.
Sông ơi! đừng chảy hững hờ
Để tôi đang đợi đang chờ nàng thơ./

                                  Tự sự


Mẹ vừa mất được mấy ngày
Vợ vào bệnh viện thế này xoay sao
Cầu mong Bồ tát trên cao
Ra tay cứu vớt đỡ bao nhọc nhằn
Lương hưu không đủ cân bằng
Biết bao nhiêu thứ lằng nhằng phải chi
Đường đời vất vả từ khi
Bước chân bé nhỏ từ khi vào đời
Trải qua sương gió di dồi
Cuộc đời từng bước đồng thời lên cao
Thủ đô tươi đẹp biết bao
Nhà to cửa rộng con cao thành người
Khó khăn không được chây lười
Vươn lên phấn đấu theo mười an hem
Quản chi vất vả nhỏ nhen
Trai tài gánh vác việc quen trong nhà
Mong sao khỏe mạnh hơn là
Trăm công nghìn việc trong nhà đều xong./



1 nhận xét:

  1. Đọc thơ của Đỗ Văn Cân, thấy rằng tác giả là người giàu tình yêu quê hương, và là người con hiếu thảo với mẹ cha, sống nghĩa tình với anh em bạn bè, một người chồng tốt, một người cha gương mẫu và có trách nhiệm, một người tình rất lãng mạn và lắng sâu những kỷ niệm thời tuổi trẻ!
    Thơ của Đỗ Văn Cân với thể thơ lục bát mộc mạc, chân tình dễ đọc, dễ hiểu, thơ của ông thật thà và lãng mạn như chính con người ông vậy!
    Chúc mừng Đỗ Văn Cân, chúc ông luôn nhiều sức khoẻ và tiếp tục cho ra đời những sáng tác hay nữa để chia sẻ cùng bạn đọc qua google!
    trân trọng
    Hồ Sỹ Thống

    Trả lờiXóa

Labels

Nhãn

Nhãn

lăng mộ đá toyota thanh hóa