Cô giáo làng
Kính
tặng chị Duyên
Thương cha nhớ mẹ nhà quê
Chị làm cô giáo làng chê đi về
Nhà tranh gió thổi tứ bề
Dầm mưa gốc rạ lạnh tê buốt lòng
Mất mùa thủng bữa ăn đong
Chị đào rau má thấm dòng lệ rơi
Con ngồi đợi bác sang chơi
Bờ tre lắt léo tiếng rơi ve sầu
Chị ngồi giã tủi nhặt đau
Bát cơm trộn sắn cùng rau quê nghèo
Miệng nhai nước mắt hờn đeo
Lưng mang cặp sách đi theo đến trường
Đói mòn dấu kín trong rương
Lần theo vết khổ dò đường chị đi
Bâng khuâng đếm dải xuân thì
Cất vào kỷ niệm mỗi khi yếu lòng
Miệt mài đếm nhớ dệt mong
Chị ôm khát vọng xoay dòng thời gian
Đêm đêm ngủ gối trăng vàng
Kéo từng con chữ mơ màng mải chơi
Chỉ là cô giáo làng thôi
Mà bao lớp trẻ thành người lớn lên
Bay cao đi khắp trăm miền
Cùng anh người lính giữ yên biển trời
Chỉ làm cô giáo làng thôi
Chị xay ngọn gió ru đời dịu êm
Xua đi đói khổ thấp hèn
Lâu đài hạnh phúc xây lên tặng người
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị tôi thanh thản một đời thanh tao./
Bờ tre lắt léo tiếng rơi ve sầu
Chị ngồi giã tủi nhặt đau
Bát cơm trộn sắn cùng rau quê nghèo
Miệng nhai nước mắt hờn đeo
Lưng mang cặp sách đi theo đến trường
Đói mòn dấu kín trong rương
Lần theo vết khổ dò đường chị đi
Bâng khuâng đếm dải xuân thì
Cất vào kỷ niệm mỗi khi yếu lòng
Miệt mài đếm nhớ dệt mong
Chị ôm khát vọng xoay dòng thời gian
Đêm đêm ngủ gối trăng vàng
Kéo từng con chữ mơ màng mải chơi
Chỉ là cô giáo làng thôi
Mà bao lớp trẻ thành người lớn lên
Bay cao đi khắp trăm miền
Cùng anh người lính giữ yên biển trời
Chỉ làm cô giáo làng thôi
Chị xay ngọn gió ru đời dịu êm
Xua đi đói khổ thấp hèn
Lâu đài hạnh phúc xây lên tặng người
Chỉ là cô giáo làng thôi
Chị tôi thanh thản một đời thanh tao./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét