Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

Lửa đỏ lưng trời


Lửa đỏ lưng trời

Gạo Ông đứng giữa cánh đồng
Cạnh con mương nhỏ chảy vòng chân đê
Tháng năm ai nấy đi về
Nghỉ ngơi dưới gốc gạo quê giữa đồng
Ghế ngồi trên rễ uốn cong
Đón người trưa nắng ngồi trong bóng này
Gạo cây che mát người cày
Trưa hè ngồi nghỉ gió ngày thổi qua
Hoa như lửa đất trời xa
Hay hoa giữ lửa trăm nhà qua đông
Cánh son tung giữa tầng không
Chẳng lời mà vọng giữa đồng đất chua
Thân cao chẳng ngại gió đưa
Sợ chi giông bảo bốn mùa vẫn xanh
Bao nhiêu nhát đục vây quanh
Bấy nhiêu vết chém đã thành sẹo trơ
Còn nhiều giai thoại vực ngờ
Của Ông tiến sĩ đang thờ làng bên
Trồng cây để nhớ bề trên
Cho nên hoa đỏ thắm bên đồng làng
Sống nhờ đất cứng màu vàng
Quanh năm xanh tốt lại càng nhiều hoa
Nhắc người công tác đi xa
Nhớ về thăm lại tháng ba hoa chào
Đỏ tươi như thể hoa đào
Rực trời đỏ lửa đi vào tầng không
Bây giờ về lại nhớ Ông
Mộ phần nằm đó gạo trồng còn đâu?!

Để nhớ Ông Đỗ Đình Thụy đỗ tiến sĩ năm 1715 thời Vua Lê Dịu Tông được ghi danh trên 82 bia Văn Miếu Quốc Tử Giám Hà Nội. Dân làng đã trồng cây gạo này nhưng đến năm 1972 thì bị chính quyền xã Xuân Hòa chặt và san phẳng mảnh để trồng lúa. Thật đau lòng. 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Labels

Nhãn

Nhãn

lăng mộ đá toyota thanh hóa