Ôn kỉ niệm xưa
Tuổi
già ôn kỉ niệm xưa
Dở
ương cái tuổi sáng trưa học bài
Học trò tinh nghịch trổ tài
Ngang tàng không thích gọi ngài bằng ông
Những
mùa cánh phượng đỏ hồng
Bắt ve tặng bạn tay bồng diều chơi
Tiếng chim tu hú xa xôi
Gọi nhau về dự vải đôi chín mùa
Hồn nhiên trò chuyện nô đùa
Chia tay giã bạn sân chùa về đâu
Ước mơ phía trước còn lâu
Đường đời vượt sóng sông sâu không cầu
Đường đời vượt sóng sông sâu không cầu
Đứa mong nhanh được làm dâu
Cầm cày ngắm cảnh con trâu ở làng
Đứa thi đại học đàng hoàng
Sau làm cán bộ ở hàng trung ương
Đứa đi bộ đội bị thương
Hoàn thành học tiếp vấn vương nghiệp đời
Chuyện tình ai kể theo lời
Ngày xưa đơn giản không mời đến chơi
Nắm
tay đi dạo khắp nơi
Thầm thì hò hẹn cho vơi nỗi sầu
Nụ hôn lại nhẹ trên đầu
Vội vàng nép cạnh bên cầu cây đa
Bây giờ mới dám nói ra
Nghe như phảng phất bài ca tình đầu
Nay còn thổn thức như mầu
Con đường hạnh phúc mặc dầu đã qua
Còn duyên thì lại thơ ca
Hết duyên bầu bạn chuyện xa lại gần
Bây giờ ta phải chuyên cần
Hàng năm gặp lại ôn dần chuyện xưa./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét