Thị Mầu đi CAI
Thi
Mầu cai cái lẳng lơ
Gặp
quan giám thị lập lờ dại khôn
Ngó
nghiêng quan hỏi sao buồn
Ỡm
ờ...hỏi lại cắt luôn đi à
Hỏi
gần rồi lại hỏi xa
Quan
ta khoái cái cởi ra ...mặc vào...
Thời
gian cai có là bao
Cai
được thì ít nhuốm vào càng sâu
Về
nhà chỉ mấy hôm sau
Gặp
tay Phú Hộ đi câu qua nhà
Phong
tình cầm cái lá đa
Quạt
cho Mầu Thị ậm à mát ...đâu
Khổ
thân Sư Bác trọc đầu
Cai
về Mầu lại lên chầu mười tư
Tụng
kinh mõ gõ ậm ừ
Mắt
Mầu liếc xéo nhà sư ...rùng mình
MÀU TU RỒI LÀNG ƠI
Màu
ơi cuộc sống thế nào
Từ
ngày em đặt con vào Tam quan
Vẫn
còn rừng rực khát ham
Thằng
Nô lực lưỡng có làm em sung
Lửa
lòng còn cháy bập bung
Đốt
lên khao khát tận cùng lẳng lơ
Tu
rồi ư có ngủ mơ
Hận
đời chật hẹp lập lờ giận yêu
Tay
khua tiếng mõ nát chiều
Thỉnh
chuông hờn dỗi yếm điều bật dây
Quên
sao được nỗi đắm say
Câu
kinh lặng giữa ngất ngây mùi đời
Đau
em thân phận kiếp người
Ngàn
năm chết giữa nụ cười lẳng lơ ./
Thị Màu ngồn ngộn lẳng lơ
Trải
qua năm tháng bây giờ hồi xuân
Rừng
rực ơi cái phong trần
Cởi
ra mặc lại mấy lần chửa nguôi
Phong
tình con mắt có đuôi
Như
dao cau sắc chết người người ơi ./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét