Vu Lan Hồng Vàng tạ ơn
Câu
khoán là bài thơ về CHA MẸ
HÌNH
Cha, ảnh Mẹ thân thương
NHƯ
hai giọt nắng trong vườn hoa tâm
NƯỚC
non, sông núi nâng tầm
MẮT
vui ngời sáng thanh âm cuộc đời
TÔI hạt cát nhỏ
trong nôi
RƠI
vào lòng Mẹ nụ chồi búp non
THƯƠNG
Mẹ đã phải mỏi mòn
CHA
gồng lưng gánh để con nên người
NHỚ về thủa ấy
xa rồi
MẸ,
Cha hướng đạo cho tôi vào đời
ĐẦY sông nước
lửng lờ trôi
VƠI
mồ hôi Mẹ nón cời nắng mưa
NỐI lòng Cha
Mẹ sớm trưa
SẦU
đong đổ hết cho vừa lòng con
HỒNG
hoang nắng táp mưa giòn
VÀNG trời lũ lụt địu con lên bè
TƯỞNG
yên nước rút vàng hoe
NHỚ
khi cùng Mẹ lau nhòe phù sa
NGUYỆN
cho cuộc sống giao hòa
CẦU
cho vườn nhỏ nở hoa bốn mùa
NGÀY dưng bắt
tép mò cua
RẰM
đêm trăng náu còn chưa nghỉ làm
THÁNG
ngày tần tảo lo toan
BẢY
ba gom lại vẹn toàn gia cang
RẬP
rình mưa lũ nắng chang
ĐẦU
sông cuối bãi Mẹ mang cây trồng
TẠ
từ dương thế hằng mong
ƠN
Người kiến tạo gia phong cuộc đời
"HÌNH NHƯ NƯỚC MẮT TÔI RƠI
THƯƠNG CHA NHỚ MẸ ĐẦY VƠI NỐI SẦU
HỒNG VÀNG TƯỞNG
NHỚ NGUYỆN CẦU
NGÀY RẰM THÁNG BẢY RẬP ĐẦU TẠ
ƠN"./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét