Quên bệnh vì Thơ
Ốm đau mà vẫn tươi cười
Toàn
thân đau đơn tháng mười khó ghi
Còn ho không biết nói gì
Miệng
Môi răng rụng thuốc
chi cũng cần
Lên phây lòng dạ bồn chồn
Ghép
vần con chữ máu dồn tăng lên
Thế là đầu óc tỉnh thêm
Dòng thơ cứ lượn bên trên thi đàn
Chị em yêu quý vô vàn
Động viên an ủi nên càng khỏe hơn
Thơ đời chia sẻ nguồn cơn
Như liều thuốc quý tình thơm con người./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét