THÁNG MƯỜI VỀ QUÊ
Tháng
mười khoảnh khắc mênh mang
Con
về với Mẹ thăm làng quê
xưa
Yêu
thương biết mấy cho vừa
Lấy
ai ra ngõ đón đưa bây giờ
Bảy mươi năm ấy hằng mơ
Lời
ru của Mẹ con thơ mãi còn...
Ngày
nào dáng Mẹ sắt son
Mẹ
cho em bú.. no tròn nó chơi
Lớn
lên biết chạy khắp nơi
Vẫn
còn nũng nịu hay đòi gậm ty
Năm
lăm năm lẻ trôi đi
Trưa
hè Mẹ bế em thì ngủ say
Con
quên sao được những ngày
Cơm
Cha áo Mẹ thấm dày công
ơn
Nuôi
đàn con dại lớn khôn
Bàn
tay Cha Mẹ chai sờn tháng năm
Từng
lời từng tiếng Mẹ răn
Cha
cưng Mẹ nựng miếng ăn chu toàn
Thương
con lòng Mẹ héo hon
Thu
qua đông tới mỏi mòn dập khuôn
Bàn
tay năm tháng dính bùn
Chân
trần áo vải đời luôn mặn nồng
Tháng
mười khoảnh khắc mênh mông
Thèm
cơm Mẹ nấu khát dòng sữa tuôn
Mẹ
ơi nước chảy từ nguồn
Lời
ru của Mẹ vẫn luôn cận kề
Hôm
nay con lại trở về
Mẹ
còn đâu nữa Cơm quê nhạt dần
./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét