Con về bên Mẹ
Con
về bên Mẹ tần ngần phút giây
Lối
mòn xưa hãy còn đây
Cho
con ôm Mẹ đôi tay dại khờ
Mẹ
theo cánh hạc xa mờ
Năm
năm xa cách bến bờ sầu vương
Trần
âm cách biệt đôi đường
Mẹ
về cửa Phật tây phương cửu tuyền
Vĩnh
hằng chín suối an yên
Lòng
con trống vắng ưu phiền chơ vơ
Ngậm
ngùi con viết bài thơ
Hỏi
rằng cát bụi bây giờ Mẹ đâu
Một
đời mưa nắng dãi dầu
Đồng
trên ruộng dưới nông sâu gọn gàng
Dẫu
con viết cả nghìn trang
Không
ghi hết Mẹ công mang dáng hình
Con
mong ôm Mẹ bên mình
Trong
tâm thấm đậm nghĩa tình Mẹ yêu
Mẹ
ơi con nhớ Mẹ nhiều
Từng
lời từng tiếng sớm chiều Mẹ răn
Dù
cho cuộc sống khó khăn
Đường
quên chữ nhẫn nhọc nhằn xá chi
Đời
người nếm trải hàn vi
Cam
lai mới biết những gì quý trân
Mẹ
ơi đông đã đến gần
Cho
con ôm Mẹ một lần trên tay
Người
trút tâm lực trồng cây
Nhưng
chưa được hưởng phút giây mặn nồng./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét