Mẹ ơi
Bảy
mươi tuổi con không còn có mẹ
Như
một gia tài trời đất tặng ban
Cả
một đời mẹ vất vả gian nan
Tấm
lòng sắt son "tam tòng tứ đức"
Cha
con ra đi một mình gánh vác
Quấn
tóc xanh mẹ tiếp bước vì con
Một
nách năm con khốn khổ
chẳng ngần
Chắt
chiu hạt đời nuôi con ăn học
Thuở
còn thơ biết đâu mẹ khó nhọc
Biết
bao ngày nước mắt mẹ đã rơi
Lặn
lội thân cò, xuân sắc phôi phai
Ngậm
nỗi cô đơn, quên cả nụ cười.
Khi
lớn khôn các con bước vào đời
Mẹ
lại một mình, cơm niêu nước lọ
Dưới
mái nhà xưa sớm chiều nọ
mọ
Việc
nước, việc nhà gánh nặng đôi vai
Nhưng
ông trời không cướp hết của ai
Mẹ
còn có bà con chú bác
Cùng
sẻ chia những mất mát đau thương
Góp
xây lên dáng vóc mẹ can trường
Chúng
con đi hành trang nặng tình thương
Học
làm người đáp đền ơn cha mẹ
Những
tấm huân chương thắm hồng lặng lẽ
Kính
dâng Người công trời bể nghiêng trao
Bao
năm qua mẹ sống với tự hào
Tuổi
hạc hồng gương bóng cả cây cao
Vui
con cháu đã đứa nào phận ấy
Lớp
chắt vàng ươm cấy những mầm non
Những
ước mong sống mãi với cháu con
Gần trăm tuổi mẹ thêm tình hiếu nghĩa
Nhưng
mệnh trời, ngày về như đã chọn
Cánh
hạc mòn, cõi Phật mẹ qui tiên
Lễ
phục tang con lạy trước điện tiền
Thầm
khóc mẹ với bao niềm thương xót
Bao
ân hận phận con làm chưa trọn
Nghĩa
cao dày đền đáp chẳng là bao
Mẹ
ra đi không dặn lại lời nào
Hay
thoả lòng gương sáng mẹ đã trao
Để
con cháu nghẹn ngào trong thương tiếc
Mẹ
nằm đây mai biền biệt nơi nao
Cầu
quy dài dẫn hồn mẹ bay cao
Dòng
khăn trắng nước mắt trào vĩnh biệt
Ngàn
hoa thơm dâng Người về cõi niết
Bóng
mẹ già xa miết những hàng tre
Bốn
năm năm con đứng bên
hình mẹ
Dâng
bát cơm nước mắt chã đầy vơi
Biết
nói gì, lặng khóc mẹ, mẹ ơi
Sau
làn khói hương, con đã mất mẹ rồi
Cõi
vĩnh hằng cầu mong mẹ thảnh thơi./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét