Những mầm Măng dể thương
Những
mầm măng mọc trên đồi
Không
chê đất cỗi nên ngồi song song
Gốc
sinh cây thẳng không cong
Dù cho mưa gió vẫn mong mọc dần
Bên ngoài lớp bẹ che
thân
Đi theo năm tháng tự lần bong ra
Ngày
đêm ôm ấp gốc ta
Phơi
mình trong gió sương xa bốn
mùa
Những
mầm măng lớn chơi đùa
Vươn mình đứng thẳng gió lùa mong manh
Lòng mình trong trắng ngoài xanh
Đầu măng nhọn hoắt như canh gốc già
Bình minh ló rạng sân nhà
Tre vươn vai đón ông bà cháu con
Cùng chung một gốc sắt son
Bao quanh thành lũy tre xanh xóm làng./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét