Tình yêu
Tình yêu làm cuộc sống vui
Xua tan giá lạnh cuộc đời trần gian
Trái tim sầu muộn nát tan
Cũng vì yêu với đa đoan thôi mà
Tình yêu khoảng khắc cho ta
Sướng vui chốc lát sau là buồn đau
Sầu buồn kết cục thấy đâu
Trăm lần vui thuở mái đầu còn xanh
Điều này chỉ thoáng qua nhanh
Ai từng phúc lạc, ngọt lành, đắm say
Mừng vui chinh phục thơ ngây
Ai không day dứt ngất ngây vì tình
Ai người chấp nhận hi sinh
Danh ca rồi cũng tự mình hiến dâng
Đam mê ca ngợi mỉ nhân
Tay trao vương miện hi sinh trọn đời
Thần tình yêu điếc, dở hơi
Mang gai nhọn lẫn hoa tươi cho mình
Kết giao ước với thánh thần
Niềm vui ban phát trần gian đôi người
Đem buồn ràng buộc mọi nơi
Lửa tình ban tặng phận đời mong manh
Hỡi người theo bóng thi nhân
Biết yêu cuộc sống ngọt lành, mênh mông
Như bình minh, rọi nắng hồng
Tình ca tuổi trẻ, mặn nồng niềm vui
Bờ môi nóng rực, bờ môi
Vòng tay ôm cứ bồi hồi xiết thêm
Tình thơ lai láng êm đềm
Chẳng ai ghen với mình thêm đâu nào
Ai người ca xướng tình yêu
Ai người thấu hiểu mọi điều buồn, vui
Với người năm tháng dần trôi
Xốn xang mời gọi, tháng ngày đã qua
Trò vui thoáng chốc rời xa
Điều người ít gặp đấy là vinh quang
Nỗi đau muôn kiếp đa đoan
Vận này duyên số đã quên tôi rồi
Đám mây ảm đạm bên trời
Rừng đêm sầu thảm ở nơi hoang tàn
Đơn côi với bước chân buồn
Bờ hồ sương xám chiều buông vật vờ
Khổ đau nước mắt thẩn thờ
Chỉ nghe tiếng sóng vỗ bờ lao xao
Tiếng rừng đồng vọng vút cao
Lạnh lùng giấc mộng dứt sao giữa hồn
Vần thơ hoan hỉ sáng hơn
Hay rồi tàn lụi như cơn thoái trào
Trôi đi cảm hứng ngọt ngào
Hãy trao thơ đến người nào biết yêu
Tôi yêu thơ vốn đã nhiều
Tôi yêu, tất cả cùng yêu mặn mà
Tôi yêu cô ấy đậm đà
Tôi yêu say đắm nhưng mà chịu thôi
Chẳng động lòng chẳng hé môi
Chỉ cười chẳng đọc thơ tôi tặng nàng
Hát làm chi? dưới đồng hoang
Gốc phong để lại cây đàn bỏ rơi
Hoang tàn làn gió buông lơi
Tình như khói nhạt, đến rồi lại đi./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét