Ước gì …
Ước
gì có được ngày xưa
Cho con trở lại tuổi chưa biết gì
Rúc
vào nách Mẹ còn gì vui hơn
Bây
giờ nghĩ lại nguồn cơn
Làm
sao kể hết công ơn Mẹ hiền
Quanh
năm Mẹ bận triền miên
Nỗi
lo cơm áo gạo tiền nuôi con
Năm
canh giấc ngủ chẳng tròn
Thu
qua đông tới héo mòn tâm can
Con
thơ non dại cả đàn
Phận
làm dâu khổ phàn nàn cùng
ai
Đầu
hôm cho chí sớm mai
Đôi
chân tất bật đôi tay mỏi mòn
Trưa
thì đằng đẳng bóng tròn
Người
ta về hết Mẹ còn cố thêm
Hết
ngày rồi lại đến đêm
Mẹ
như dòng suối êm đềm ban mai
Bảy mươi năm chặng đường dài
Con
đều được hưởng
tương lai Mẹ dành
Mẹ
là ngọn gió mát lành
Đón
con về lại đồng xanh năm nào
Hồ xưa vẫn bóng hao hao
Cánh đồng vải khác năm nào
Mẹ ơi
Bây
giờ cỏ mọc quá trời
Lan nhanh phủ kín tận nơi Mẹ nằm
Con
về cùng cháu đi
thăm
Lối
mòn xưa biến mất tăm Mẹ à
Con
sông cồn dưới không già
Ngày
đêm vẫn cõng phù sa về đồng
Ước
gì Mẹ là dòng sông
Cho
con soi bóng chiều đông trong ngần./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét