Pari ngày 11/2/2021
Con Thu Hòa chào Bố Mẹ yêu quý !
Trong những ngày cuối năm này, dù con đang ở rất xa Bố
Mẹ, nhưng con luôn nhớ tới Bố Mẹ cả nhà đang cùng vui với hoa đào, cây quất,
bánh chưng. Bố thì háo hức với hoa đào, chè. Mẹ thì lo lắng tất bật với nồi
măng, xôi gấc. Năm nào cũng vậy, thế mà mãi đến khi ở thật xa và không về Tết,
con mới thấy cái nếp “tết” ở trong con và con thấy là mình thật may mắn khi bao
năm qua được Bố mẹ duy trì sự yêu thương đầm ấm đó. Đây là lần đầu tiên con cảm
nhận được Tết đang về trong con các kỉ niệm từ khi con học lớp 3. Đó là lần đầu
tiên con được mặc bộ quần áo nhung đỏ. Rất đẹp, ấm và vô cùng bất ngờ. Con được
hẳn bộ nhung tăm, chị Thanh thì áo nhung mịn đỏ và em Thành là bộ quân đội. Khi
con còn nhỏ, cả nước sống trong khó khăn vật chất, Bố Mẹ với 3 con đã phải rất
vất vả, nhưng luôn cố gắng làm điều tốt nhất cho các con. Con biết Mẹ là người
giầu cảm xúc, đặc biệt là khi bà ngoại mất, Mẹ trở nên la hét, cáu bẳn nhiều do
không biết cách vượt qua cảm xúc. Con chưa hiểu được nên đã rất ghét Mẹ, vì con
sợ tiếng la hét mắng mỏ. Từ khi con học và nghe pháp thoại của sư ông Thích nhất
Hạnh, con đã hiểu nỗi khổ của Mẹ. Con thấy rất thương Mẹ phải âm thầm chịu đựng
đau khổ. Dù Mẹ đọc kinh cho nguôi ngoai, nhưng không có giải thích trí tuệ nên
Mẹ không vượt qua được cảm xúc chèn cảm xúc tạo nên một nội kết - các đau buồn
tích tụ. Điều này làm cho mẹ con không nói chuyện được với nhau. Mẹ và Bố cũng
không nói chuyện yêu thương được với nhau. Đó là một sự lãng phí trong cuộc đời
con người giới hạn. Điều quan trọng là chúng ta đã nhận ra! Từ đáy trái tim con,
con vô cùng biết ơn Bố và ngưỡng mộ Bố với nhiều phẩm chất tuyệt vời: Can đảm,
lạc quan, chịu khó, yêu thương Cha Mẹ và khả năng vượt khó khăn vô cùng tuyệt vời.
Con rất biết ơn công lao của Bố đã hy sinh để con có tri thức để hôm nay con
đang ngồi viết thư yêu thương cho Bố Mẹ trong thanh thản và hạnh phúc!
Con còn chưa hiểu hết các nỗi khó khăn của Bố Mẹ bây
giờ con rất muốn lắng nghe, lắng nghe như người thân chân thành, bởi vì con đang
rất vui vì Bố Mẹ đang còn sống, đang còn khỏe (Dù không con 100%) nhưng sự tồn
tại của Bố Mẹ là điểm tựa tinh thần cho con.
Con vô cùng trân quý Bố Mẹ đang sống và điều con mong
ước nhất là Bố Mẹ mạnh khỏe về thể xác và tinh thần.
Ngày hôm nay đã qua
Ngày mai ngắn lại
Cuộc đời vô cùng hữu hạn
Nên hạnh phúc thảnh thơi đi, kẻo uổng phí tháng ngày.
Ngày cuối năm, con viết ra từ những dòng chữ từ trái
tim gửi tới Bố Mẹ kính yêu, yêu mến. Mong Bố mẹ hàng ngày luyện tập thể dục,
thiền và cảm nhận sự màu nhiệm của cuộc sống, trân quý những phút giây đáng sống.
Con vô cùng cảm ơn đất trời khi tháng 11 năm ngoái con
bị ốm, không về được Việt Nam. Con đã sống trong những ngày tưởng không còn được
nhìn thấy mặt trời và con đã thấy Bố Mẹ trong trái tim con, các con của con và
những người đáng yêu quanh con. Trong khi vượt qua cơn khó thở, con thấy mình
đã trưởng thành, nhận ra điều giản dị nhất cuộc sống. Đó là Hơi Thở. Hơi thở
duy trì tồn tại . Thật tuyệt vời khi được sống.
Con mong Bố mẹ cùng luyện tập Hơi Thở hàng ngày và con
cũng vậy.
Thong dong-Bình an đón Hạnh phúc ngay trong hơi thở,
bước chân.
Con ôm Bố Mẹ trong tim con.
Con yêu của Bố Mẹ.
Đỗ Thị Thu Hòa ./
Sau khi đọc thư con viết gửi cho Bố Mẹ. Lòng Bố rất tự hào về con gái đã trưởng thành, với cảm xúc trào dâng, Bố làm bài thơ này:
Làng Mai
Làng Mai khai sáng tâm con
Đến nay mới hiểu lòng son cha hiền
Bao năm vất vả mọi miền
Công to việc lớn kiếm tiền nuôi con
Học hành thành đạt cao hơn
Trong tâm con mới biết ơn rất nhiều
Mong cha luyện tập sớm chiều
Tăng cường sức khỏe là điều đầu tiên
Cũng may gặp được nhân duyên
Được thầy dạy bảo và khuyên nhiều lời
Con người sống ở đất trời
Kính cha thương mẹ con thời cám ơn ./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét