Đời không ca hát
văn thơ
Sống như tượng
đá nằm trơ ven đường
Dù bao gian khổ
gió xương
Vững lòng sắt đá
đường trường quản chi.
Sông pha cuộc sống
cũng vì
Thơ tình mà nói
thầm thì với em…
Yêu đời không thể
ngồi xem
Mà
luôn phấn đấu để đem nàng về./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét