Nói với con trai
Bố sinh ra thuở quê nghèo
Quê hương đói khổ gieo neo một thời
Áo đơn cơm độn màn trời
Đêm khuya nằm đếm sao rơi trắng nhà
Cái buồn muốn dứt chẳng ra
Cái chi chút đỉnh gọi là đâu con
Một thời đâu biết dại khôn
Chi li tính toán thiệt hơn là gì
Đường đời ta bước chân đi
Vô tư hăng hái ngại chi phong
trần
Trọn lòng vì đức với nhân
Còn hơn gấp vạn đôi lần giầu sang
Bây giờ đường rộng thênh thang
Lối con đi có cờ vàng thắm tươi
Cuộc đời vất vả con ơi
Ngã rồi đứng dậy lẽ đời làm trai
Đường đi còn lắm chông gai
Đi ra biển rộng sông dài chờ con
Cuộc đời vì nước vì non
Làm sao cho trọn lòng son trong nhà
Bây giờ bố đã về già
Mong con hạnh phúc thế là Bố vui../
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét