Nghịch cảnh
Sinh ra cũng một
kiếp người
Người chăm lao động
tươi cười ở quê
Suốt ngày tay lấm
bưng bê
Vào mùa thu hoạch
lúa kê quanh người
Người lười cũng
thấy vui cười
Ngồi trong phòng
mát thu mười hồng ngân
Làm sao ăn ở cho
cân
Người chăm thì
khổ chỉ sân với nhà
Người lười sao nói
thật thà
Chỉ ăn với hát
thế mà lại hơn ./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét