Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020

Thơ !


Thơ !

Thơ bay lên núi theo suối về sông
Đến với Thơ ta như lạ như quen
Là người dưng không so sánh sang hèn
Nhưng yêu lắm cái tâm em trong sáng
Từ bình minh khi mặt trời ló rạng
Đến hoàng hôn chạng vạng tắt nắng chiều
Đắm vì Thơ ta chểnh mảng ít nhiều
Nên có lúc chạnh niềm yêu vợ đẹp
Thơ là Suối chẳng bao giờ khô cạn
Thơ là Đời chút bạo dạn, không kiêu
Thơ là Người phải dầu dãi muôn điều
Thơ nhân thế với niềm yêu nhân loại
Thơ Nàng đó nhớ với thương khắc khoải
Thơ anh đây những lỡ dại tuổi hồng
Thơ bạn đây tụ tập để phiêu bồng
Thơ cái cớ để chơi rông thỏa thích
Thơ là thuốc quên thời gian quên lịch
Thơ Biển xanh ta đã thích một đời
Thơ vầng trăng đêm mười sáu sáng soi
Thơ hoài niệm cả một thời xuân sắc
Thơ dữ dội như khi đang đánh giặc
Thơ hiên ngang khi đời mắc bão giông
Thơ hiền từ bình minh rạng sắc hồng
Thơ chung thủy mối tình không phai nhạt
Thơ cùng ta trải qua bao ghềnh thác
Vẫn vẹn nguyên khúc nhạc với rừng yêu./

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Labels

Nhãn

Nhãn

lăng mộ đá toyota thanh hóa