Nỗi lòng
Trưa
nay nằm võng một mình
Nghĩ
vơ nghĩ vẩn linh tinh đủ điều
Xuân
thời được chẳng bao nhiêu
Thu đà đang đến nắng chiều
nhạt phai
Nghĩ
mình cũng chẳng kém ai
Xuân
qua sắc thắm có phai ít nhiều
Cuộc
đời sao khó đủ điều
Cao
sang không thấy lại nhiều chông gai
Bây
giờ hoa sắp tàn phai
Mưu
sinh cuộc sống đường dài mải mê
Làm
thì đủ ngón đủ nghề
Việc
nào cũng tới vẫn về tay không
Nghĩ
nay muốn kiếm tấm chồng
Để
mà nương tựa chút công việc nhàn
Vắt
tay nằm nghĩ miên man
Hồng
nhan bạc bẽo cơ hàn vậy sao
Nhìn
trời nắng lửa trên cao
Sao
trời không chút mưa rào tới đây
May
mà còn tán lá cây
Che
đi trống vắng vơi đầy trong tâm
Người
đi sao chẳng hồi âm
Đêm
khuya trống vắng âm
thầm đợi mong
Làm
cho tan nát cõi lòng
Trưa
nay nằm võng chờ mong người về..
Nằm
gần cột mốc bên lề
Đánh
đu tiếng võng lời thề năm xưa
Cũng
đây vào một buổi trưa
Lời
người đã hứa mà chưa thấy về
Người
đi khắp chốn cùng quê
Bóng
chim tăm cá có về đây không
Về
thì em cưới làm chồng
Không về em sẽ ở không tới già./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét