Tình trăng
“Trầu Cau thắm đỏ nhờ vôi
Câu
thơ xưa lạc rối bời tâm can”
Trăng
lên tỏa ánh sáng vàng
Để
cho anh chị mơ màng trong
đêm
Chị Hằng bay lượn mọi miền
Cuội buồn ngồi dưới đi liền thả trâu
Quẩn
quanh ở giữa rừng sâu
Đường
tình khuất nẻo biết đâu tìm về ./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét