Hòn trống mái
Một
cặp trời sinh giữa biển khơi
Gọi
là Trống mái mãi ngàn đời
Mưa
giông bão giật không ly biệt
Biển
động sóng gầm chẳng tách đôi
Cách
xa nơi ở thì nhung nhớ
Kề
bên đối diện ngại vòng tay
“Sống
ở trên đời người cũng vậy”
Gần
thường xa nhớ chuyện đời tôi./
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét